xún xún mì mì , lěng lěng qīng qīng , qī qī cǎn cǎn qī qī 。
寻寻觅觅,冷冷清清,凄凄惨惨戚戚。
zhà nuǎn huán hán shí hòu , zuì nán jiāng xī 。
乍暖还寒时候,最难将息。
sān bēi liǎng zhǎn dàn jiǔ , zěn dí tā 、 wǎn lái fēng jí ?
三杯两盏淡酒,怎敌他、晚来风急?
yàn guò yě , zhèng shāng xīn , què shì jiù shí xiāng shí 。
雁过也,正伤心,却是旧时相识。
mǎn dì huáng huā duī jī 。 qiáo cuì sǔn , rú jīn yǒu shuí kān zhāi ?
满地黄花堆积。憔悴损,如今有谁堪摘?
shǒu zhe chuāng ér , dú zì zěn shēng dé hēi ?
守着窗儿,独自怎生得黑?
wú tóng gèng jiān xì yǔ , dào huáng hūn 、 diǎn diǎn dī dī 。
梧桐更兼细雨,到黄昏、点点滴滴。
zhè cì dì , zěn yī gè chóu zì liǎo dé !
这次第,怎一个愁字了得!
词篇名。南宋李清照作。写作者南渡后寡居的凄凉处境,语言本色生动,所述愁苦之情深切动人。首三句“寻寻觅觅,冷冷清清,凄凄惨惨戚戚”,连用十四个叠字,创词中从未有过的奇格,更为后人称道。
寻寻觅觅:意谓想把失去的一切都找回来,表现非常空虚怅惘、迷茫失落的心态。
声声慢寻寻觅觅。一声比一声要慢,处处找寻。